ai dám khai phá bởi vì tâm linh. Khi tôi mở cửa xe và vòng qua phía bên cửa sổ phía ngoài để mở cửa xe cho Ngọc Sương, tôi vừa mới mở cửa xe thì cô ấy chạy òa vô nhà nơi có một người bà đang nằm võng nhai từng miếng trầu quấn vô miến cau đỏ hỏn trước nhà, cô ấy hô hoan: – ANgoại, ngoại của con! Hi hi – ƠĐứa nào vậy bây Do ngoại của Ngọc Sương đã lâu không gặp được cháu và ngược lại cô ấy cũng vậy, nên bà ngoại cứ hết hồn và bất ngờ vì tự nhiên có một con bé xinh đẹp òa vào lòng mình như thế. Tôi