lạnh, tôi tỉnh dậy, thấy họng đau rát, bây giờ là 8h sáng. Ho khạc vài phát mới nhớ ra không thấy mẹ đâu nữa. Ngồi chống cằm suy nghĩ, sau chuyện hôm qua không biết mẹ con tôi còn có bình thường được nữa không. Tôi không muốn nghĩ tới chuyện đau đầu đó nữa, cảm thấy khát nước, tôi bỏ xuống giường mà đi ra ngoài phòng khách. Mẹ đang nấu bữa sáng… Thấy tiếng động trong phòng chắc là mẹ biết tôi dậy rồi, không ngoái lại, mẹ gọi: – Dậy ăn sáng thôi con… Tôi nhìn ra thấy bóng dáng uyển chuyển, cái