phơi phới đây… Từ ngày chồng chết cho đến bây giờ đã dăm ba năm nay, tớ nào có gần gũi thằng đàn ông nào đâu cho nên nước nôi vẫn còn dư thừa, chỉ chờ có dịp nà tuôn ra thôi. Thằng Sung càng nghe ả nói huyên thuyên, càng mừng như mở cờ trong bụng. “Bà này là thứ mẹ đây, có mà thoát khỏi tay mình” – Hắn nhủ thầm. Chờ cho trống ngực đánh thình thịch tạm lắng xuống, hắn lắp bắp hỏi như muốn hụt hơi: – Vậy chị muốn phục… phục vụ… gì cho em đây, khi chị ở với em hở chị? Ả nguýt dài: – Thì làm