thấy mẹ con em đi qua, mẹ em gồng cái gánh trái cây, còn em thì đội nón lá đi sau. Vừa nhìn thấy em thì anh Phong đã thúc chị: Cô bé này dễ thương và đẹp quá, có lẽ đây là mục tiêu mình tìm kiếm từ lâu nay… Con bé nghe đến đây thì mắc cỡ đỏ mặt. Mà sao không đỏ mặt cho được khi nghe một người đàn ông khen mình – dù mình chưa thấy mặt ông ta lần nào – ! Con bé cũng biết mình không đến nỗi nào vì khi nó đi học thì thường thấy mấy thằng con trai lớp lớn hơn hay chỉ chỗ nó và nói trăng nói cuội,