cô mới òa khóc “Hu! Hu Hic! Hic” vì nhớ đến cuộc gọi với tôi lúc nãy, cô thầm gọi tên tôi “anh ơi! Anh ở đâu sao không đến tìm em”. Vợ tôi cầm chiếc điện thoại lên và lau khô, ngón tay thì bấm nút nguồn nhưng mãi mà vẫn không thể lên nguồn, nên cô ấy lo lắng về phần tôi sẽ giận dỗi. Vợ tôi khóc lóc càng lúc càng lớn, cô ấy cũng không biết phản ứng thế nào khi mà cô ấy đã hứa giúp đỡ người mà giúp cô lúc nãy, vì giúp cô nên anh ấy mới bị thương, bởi vì lý do đó nên cô không thể rời đi lúc này