ánh mắt của ông Long làm cho nóng hết cả lên, cô xấu hổ quay người lại, để cơ thể mình nằm nghiêng. Ông Long ngồi bên cạnh Ngọc Trinh, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể nàng, từ từ vuốt ve cổ, rồi lại trườn xuống hông, rồi xuống dưới thắt lưng nàng. Sự thô ráp của các đầu ngón tay khiến Ngọc Trinh cảm thấy rờn rợn, khi ngón tay ông Long chạm đến mông Ngọc Trinh, nàng bất giác rên rỉ: “Ưm… ưm… đừng… ưm…” Cơ thể nàng dần trở nên ngứa ngáy khó chịu, nàng không thể bình tĩnh nữa, nàng cứ vặn vẹo