có đủ tiền trang trải cuộc sống cùng em, anh cũng sẽ cố gắng đưa em đi nước ngoài, tránh xa khỏi mọi thị phi ở đây. Hoa mừng lắm, cô hôn Quân thay cho câu trả lời: – Em thật xúc động vì anh luôn vất vả vì em. Ánh mắt lúng liếng của Hoa khiến Quân bật cười. Như một cặp vợ chồng son cứ thấy nhau là phải bén mùi. Hoa vòng tay ôm lấy eo Quân, kéo anh vào lòng và đẩy anh lên chiếc bàn to của phòng tài vụ. Trước sự ngạc nhiên, Quân quên mất đây là trường học, đến khi anh nhận ra thì Hoa đã kịp khóa