ngơi. – Bố… ra… uống rượu với con đi… Khi ông vừa đặt lưng xuống giường thì Ngọc Trinh ngất ngưởng đi vào, cô nắm tay ông kéo ra phòng khách. – Trinh, con say rồi, để hôm khác uống, được không? – Không… con chưa say… con còn uống được tiếp… – Con ơi, để bố đưa con vào nghỉ nhé. – Không… con muốn uống… – Trinh à, là lỗi của thằng Tâm, đợi nó về bố sẽ chửi cho nó một trận. Được rồi, để bố đưa con về phòng đã nhé. – Bố! Tại sao anh Tâm lại đối xử với con như thế, có phải anh ấy không còn thương con