tay lên che miệng mà không giấu nổi nụ cười không bật thành tiếng… Ăn xong bữa sáng, cô cùng con trai nằm dài trên sofa xem tivi. Cơn mưa phùn ngoài kia làm cho mọi dự định dạo chơi của cô đổ bể. Cô còn nhớ năm nào, đã xa rồi, khi cô còn con gái, con đường trước nhà còn là đường đất, mỗi lần mưa là lầy hết cả lên. Mới đó mà cô, những người bạn của cô, đều đã yên bề gia thất. Mỗi lần họp lớp là bao nhiêu chuyện xưa mà kể… cô bất giác đưa tay lên má, những hồi ức thanh xuân chợt ùa về làm cô cảm