không còn phản đối nữa. Thấy em đã chịu, tôi nứng lắm, tính kéo quần em xuống đè ra ghế. Nhưng lại cố nhịn để chờ… Ngồi ngay lại, em sửa quần áo tóc tai về vị trí cũ, rồi đi toilet. Chờ em vào tôi hỏi: – Hát nữa không em? – Thôi nghỉ, về đi anh. – Uh. Nghỉ nha. Kêu tính tiền, còn 2 lon bia cho luôn phục vụ. Tôi chạy xe tà tà, thấy một khách sạn bên đường tôi phi luôn vô trong. – Anh vô đây làm chi? Về đi anh. – Nghỉ chút đã em. Mình uống hơi nhiều, giờ đi lỡ bị CSGT tuýt lại phiền lắm. Nghỉ