ôm em vào lòng… không nói gì… rồi cả hai chìm vào giấc ngủ… Người đến sau nguoi-den-sau/ Khi những tia nắng buổi sáng chiếu thẳng vào phòng, tôi mở mắt tỉnh dậy thì đã không thấy em trên giường nữa. Tôi bò dậy mặc quần áo trở về phòng. “Em đi đâu vậy?” Tôi nhắn tin cho em… “Không định ăn sáng hả ông tướng?” “Xuống ăn sáng đi còn chuẩn bị đồ đạc kịp giờ bay” em nhắn rep tôi. Đánh răng, thay đồ, bước ra khỏi phòng đi thẳng xuống nhà ăn. Vừa đi vừa nghêu ngao câu hát: Phương trời mình đi xa