nhà cũng chỉ trưng bày đồ anh tặng, không biết anh có thấy được tuy không ở chung nhưng anh là phần không thể thiếu của đời mình… ’ Tôi bỗng hiểu rằng, với em tôi quan trọng thế. Quyển nhật ký em để bên kệ sách nhỏ, tôi cũng chỉ tiện tay kéo ra. Em đang chạy ra cửa hàng tiện ích đầu ngõ mua thêm gia vị về nấu ăn. Tôi thầm nghĩ. Em viết nhật ký, thì liệu sự việc lăn tăn thời gian qua em có viết không. Nhanh tay mở đến khoảng ngày đó. Hôm nay sếp gọi vào phòng, nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của