chiến hữu hỏi: – Làm gì ngồi trong lớp mà lâu lâu cười cười rồi xong ngồi đó nhăn như bị động kinh vậy ba? – Kệ bà tao. – tui xị mặt. Không thèm nói với tụi nó nữa. Tui về chỗ ngồi thì có con nào lấp ló trước cửa lớp đứng nói chuyện. Kệ mợ nó. Giở sách ra thì con thủ quỹ ở đâu nhảy vô vỗ đầu tui cái “Bốp!!!”. Trúng ngay vết thương hôm qua. Phê mát trời ông địa luôn. Tui ngồi đó gòng mà nước mắt nước mũi như chực trào ra. – Ê T, có nhỏ Linh kiếm ông kìa. – Linh nào? Tui nhiều em tên Linh lắm.