tình huống xấu hổ chẳng biết nói thế nào, đánh ra vẻ mặt bình tĩnh. Mẹ thấy thế mới hoàn hồn lại, hỏi nhẹ: – Con thấy ổn chưa, có sao không con, mẹ sợ quá! Tôi đáp giọng lí nhí: – Con không sao rồi mẹ ạ. con xin lỗi mẹ. Mẹ tôi thở phào nói: – Vậy thì tốt rồi, còn uống nước nhé mẹ lấy cho. Rồi mẹ đứng dậy, đi tới cạnh bàn lấy cho tôi 1 cốc nước uống, thấy tôi uống ngon lành, thì mẹ an tâm hơn, rồi bỗng cả 2 thấy tình huống hiện giờ có vẻ không ổn, không khí ngại ngùng bắt đầu dâng lên. Mẹ