mau chóng. Dì đã đổi khác rất nhiều. Nước da không còn màu tối nữa, đã sáng lên nhiều, thân hình tròn trịa đầy đặn hẳn ra, đường nét rõ ràng có nhô có thụt, chỉ có quần áo vẫn toàn đồ cũ chưa thay đổi. – Dì nè, ở thành phố dì nên ăn mặc cho nó oách chút đi dì. – Thôi dì quen vậy rồi. – Đâu được, con còn bạn bè tới chơi, thấy vậy tụi nó cười con sao. – Dzậy để từ từ dì thay đổi. – Mai con lĩnh lương rồi đưa dì đi mua mấy bộ đồ, cả váy nữa. – Thôi, kỳ quá. Để dì tự lo. Chiều đi làm về, tôi kêu dì