đúng rồi… va vô cái cửa phòng. – tui xạo thôi, đánh lộn thì hay ho gì mà nói. – È, đi đứng kiểu gì mà bị rách nguyên đường ghê dạ? – Tại sáng ngày còn say ke nên mắt nhắm, mắt mở nên đụng vậy thôi, hết chuyện, hè hè. – Hic… chắc đau lắm hả? – nhỏ xuýt xoa hỏi – Có hề gì, T thì nhiêu đây nhằm nhò gì – tui nhe răng cười, thực tế là đau thấy mẹ. – Xạo quá, bị vậy thì ai hông đau. – nhỏ bĩu môi – Ờ, hề hề, bể mánh. – À, ra là xạo thiệt, bắt đền đi. – Đền gì nữa? – tui ngạc nhiên – Ai biểu T nói xạo,