cực Thành chiều tôi hết. Tôi muốn gì được nấy. Tôi sợ những giọt khí của Thành sẽ rơi vương vãi trên đất lạnh tẩm sương. Tôi giữ cặc Thành nằm đó làm nút chặn. Thành vẫn hôn tôi nồng nàn, và thì thầm bên tai tôi: – Anh yêu em quá Hóa ơi! Cho anh yêu em mãi như thế này mỗi đêm nhen? Có được khôn? Tại sao không được, khi em đã ngồi đây đụ Thành đến gần gà gáy canh một. Còn cái gì của em mà Thành chưa làm chủ. Tất cả gói trọn ở môi em đây, lồn em đây, vú em đây. Và tóc, và mắt, và nước miếng. Nó vào