vui vẻ và cùng nhau ăn bánh trái, dĩ nhiên là nàng cũng cùng vui chơi với tụi nó. Rồi thì ly nước cam của Nhung cũng đã uống hết, chỉ sau khi uống xong ly nước được độ năm phút là Nhung bỗng thấy đầu óc choáng váng, mọi cảnh vật hiện ra trước mắt cô trở nên mù mờ, xoay cuồng chỉ trong vài giây thì Nhung đã đổ gục xuống bàn vì liều thuốc ngủ mạnh ấy. Khi thấy cô giáo đã đổ gục xuống bàn thì Loan chạy đến bên cô và lay nhẹ. “Cô ơi! Cô bị gì vậy? Có phải cô bị trúng gió không đấy?” Sau 1 hồi lay cô