tới chỗ nhỏ Linh đang đợi. Ra khỏi công viên, ông bảo vệ không rượt nữa, hên quá. Hic… rớt toi cây kem. Thấy tui nhỏ hối hả: – T có sao hông? – Hộc…hộc…không sao hết…mệt quá – tui nhăn mặt – Hì hông sao là tốt rồi – nhỏ nhìn tui cười. Hai đứa ngồi xuống băng đá, nhỏ nhìn tui hỏ: – Ủa, kem của T đâu? – Bị ổng lùa dữ quá, rớt mất rồi. Đoạn nhỏ gỡ cây kem ra, đưa cho tui. – Nè, ăn đi. – Thôi, Linh ăn đi. – Ăn đi mà. – nhỏ năn nỉ. – Thôi, kì lắm. – Kì thì ăn chung, hông ăn Linh giận á. – nhỏ nhăn