chuyện gì thì bé Trang ôm chầm lấy tui, thì thầm vô tai tui. Tui nhìn thẳng vào mắt bé một cách trìu mến rồi nhẹ nhàng đẩy bé xuống giường rồi thì… Ôi đệt con mợ!!!!! Rầm!!!! Tui chổng gọng, cái ổ gà ở đâu chui ra vậy? Bé Trang dừng xe rồi chạy lại đỡ tui dậy. – Anh chạy xe kiểu gì vậy?! Đang chạy tự nhiên nhắm mắt lại?! – bé lo lắng. Thôi rồi…. lại hoang tưởng nữa…ệt….. Lượm lặt lại đồ đạc rồi chạy xe đi tếp, đầu gối trầy một lỗ lớn….. Tới nhà bé, xách đồ vô phụ, chào ba má bé rồi tui về,