xõa và khá bù xù. Thấy Tuấn xộc vào. Chị hai quát lên: – Khiếp! Làm gì vậy? Sao không gõ cửa! Tuấn thấy mình cũng hơi đường đột. Cậu xoa đầu nói: – Ối! Em vô ý! Xin lỗi chị!? Chị hai thấy ba mẹ đâu không? Chị hai Tuấn lúi cúi cất gì đó vào hộc bàn rồi chạy đến giường. Chị nói: – Ba mẹ đi chơi cuối tuần rồi! Họ đi lúc em còn đang hát trong nhà tắm đó! Em muốn gì mà tìm ba mẹ dữ vậy? Tuấn trả lời, giọng hơi ấp úng: – Em! Em… em xin chút viện trợ. – Viện trợ… tiền ấy hả!? – Dạ! Chị hai có